Nhớ

Thứ Năm, 12 tháng 9, 2013


Nhớ Lý Chiêu Hoàng

Thiên đức hôm nay có nhớ không?
Xưa vua mang ấn thặng riêng chồng
Khen ông Thủ độ tài xoay sở!
Sao chuyện cung đình rối vậy ông?
Thương Đức Huệ Tông buông chèo chống
Thuận tình gái trẻ thế mà xong
Mặt trời nhà Lý đành qua núi
Đình Bảng năm qua đổi Miếu Rồng!

Lý nam đế: Lý Bí

Lý Bôn quê tận Thái Nguyên (*)
Căm quân tham bạo giặc Lương hung tàn
Thương dân đói cực lầm than
Đuổi Tiêu Tự chạy thoát thân về Tàu
Anh hùng kết nghĩa tâm giao
Lý Bôn, Triệu Túc, Tinh Thiều, Phạm Tu...
Cùng dân đánh dẹp giặc thù
Đuổi quân Lâm Ấp, dựng triều Vạn xuân
Kinh kỳ đóng cõi Ô Diên
Xưng: Nam Việt Đế, hiệu điền: Thiên Đức
Xây cung Vạn Thọ lập tức
Sáu mươi năm ấy an giấc sơn hà
Kể từ khởi nghĩa Hai Bà
Nước ta độc lập nay là lần hai
Bốn đời Tiền Lý sơ khai
Tiếng thơm hiển khách nức tai trong ngoài
Hôm nay mười tám tháng hai
Sân đình làng VỊA dựng đài nhớ công
Cháu con son sắt đồng lòng
Noi gương VUA LÝ non sông vững bền
Đất nước đổi mới đi lên
Việt Nam độc lập chủ quyền muôn năm...

Biếng làm thơ

Thứ Tư, 11 tháng 9, 2013

Lòng không thanh thản biếng làm thơ
Nhưng bạn tâm giao vẫn đợi chờ
Cảm xúc xôn xao đành gác lại
Tiếng lòng rạo rực phải làm ngơ
Lời hay lấp lánh không cầm bút
Ý đẹp dâng trào gửi giấc mơ
Hởi bạn yêu thơ tình có thấu
Rằng tôi đâu phải kẻ thờ ơ.

...đẹp bài thơ

Làm thơ giữa lúc ánh trăng mờ
Bà, cháu nhìn ông cứ thẩn thờ
Tản mãn kiếm vần luôn rắc rối
Lơ mơ tìm ý vấn vương tơ

Xót đau con trẻ đang lâm bệnh
Thương cảm người già phải ngẩn ngơ
Trời Phật đoái thương con chóng khỏi
Cả nhà hạnh phúc đẹp bài thơ

Đồng cảm

Tóc bạc da mồi mắt đã mờ
Nhưng ta vẫn thích học làm thơ
Văn chương vốn ít nên nghiền ngẫm
Thi phú đọc nhiều để điểm tơ
Thiên hạ tự hào niêm luật giỏi
Riêng mình khiêm tốn hiểu lơ mơ
May mày có bạn luôn nâng đỡ
Đồng cảm giúp nhau sửa tứ thơ.

Tình xuân

Nắng nhẹ nàng xuân tặng nụ hồng
Đầy vườn ríu rít tiếng chim trong
Tình xưa đâ tá? Mà ta đợi
Nghĩa cũ còn đây! Khỏi nhớ mong
Ong về vấn vương hoa thắm mật
Bướm vờn cợt nhã nhụy vươn cong
"Tình ca" ai hát mà thương thế
Nỗi nhớ người xưa ấm cõi lòng./.

Quá bảy mươi xuân

Quá bảy mươi xuân bóng xế chiều
Tình già bạn trẻ biết bao nhiêu
Canh năm say viết nghe gà gáy
Chiều đến rong xe đón cháu yêu

Dân gửi "tù và" còn phải vác
Con nhờ dạy cháu vẫn còn siêu
Về già phải sống xa quê mẹ
Lòng vẫn xốn xang những buổi chiều...

Hoa phượng nở

Mấy nụ trưa qua lốm đốm xanh
Chuông chiều bảng lảng vẫn thanh thanh
Bình minh mới ửng, bừng con mắt
Chớm ngọ bùng lên, cháy rực cành

Có lẽ đêm qua: em Gió quạt?
Hay là Trời lửa: ủ năm canh?
Phố, Trường tắm giữa rừng HOA ĐỎ
Gió mát, Trăng thanh, Em có Anh

Cây bàng ngày xuân

Thấu rét càng teo diệp đỏ au
Dầm sương gió cuốn lá lìa tàu
Mưa xuân chim én rây thêm phấn
Hoa nắng vành khuyên rượt đuổi nhau
Bên cội ta chờ mong bạn đến
Đầu cành lộc điểm biếc xanh mau
Vẽ vòng đôi bướm đùa gieo nắng
Bàng chợt bừng xanh ngắt một màu./.

Xuân lại về

Gió đẩy xua đông xuân lại về
Hàng tre in bóng đỗ ven đê
Xe trôi như nước tràn qua phố
Tài tử, gia nhân ngập  lối quê
Xiêm áo thẻ thơ hoa sặc sỡ
Má đào thiếu nữ ngắm mà mê
Cung đàn nhân ái ngân nga mãi
Quê mẹ ngày nay hết não nề

Tình đơn phương

Thuyền lại đưa ta nghĩ đến ai?
Con tim thổn thức, vấn vương hoài
Đêm về ôm mộng tình nhung nhớ
Ngày đến chờ mong! Ý chẳng phai
Duyên mỏng còn đây buồn tuế toái
Tình nồng mà chẳng có ngày mai
Đơn phương lặng lẽ lòng ghi nhớ
Mãi mãi trong tim một bóng đoài.

Vẫn vọng về

Đã mấy mươi năm phụng sự nghề
Gian nan vất vả vẫn đam mê
Truyện rèn con trẻ nên ngay thẳng
uốn nắm măng non hết mọi bề
Sự nghiệp trăm năm cao cả ấy
Một đời đẹp mãi mối tình quê
Theo con trú lại nơi đô thị
Bài giảng năm xưa vẫn vọng về.

Thơ với cờ

Lúc rỗi thì chơi học đánh cờ
Hay là luyện trí: học làm thơ
Thơ hay thi hữu cùng vui họa
Cờ giỏi kỳ nhân vẫn đợi chờ!

Một sáng bình thơ vui tựa tết
Vài chiều đấu trí đẹp như mơ!
Nay xin lỗi hẹn! Vì đang bận!
Mai gặp em thơ với bạn cờ!...

Sông Đuống?

Thấy em thấp thoáng ở bên sông
Lẳng lặng trên cầu Anh ngóng trông
Dãi lụa phù sa cuồn cuộn đỏ
Màu da, gò má ửng thêm hồng...

Thời xưa ai quyết đào Sông Đuống?
Chẳng thấy thời này nhắc đến công?
Họ có thầm nhìn phân nước lũ
Khơi nguồn thủy lợi với giao thông...

Xuân canh thông nối Lục đầu giang
Sáu tám dặm trường suốt dọc ngang
Hàng vạn người người dùng cuốc xuổng
Hàng ngàn trâu ngựa cùng năm tháng

Tiền nhân đã quyết đào sông Đuống
Từ lạch Đức Thiên cụt lại nông
Vua Nguyễn ai Người ra chiếu chỉ
Thời nay hậu thế vẫn ghi công.

Hồn quê

Tặng Phan X Hùng

Rời côn cao bỏ ao bèo
Cong lưng cõng nặng cái nghèo tha phương
Mấy năm bám ghế học đường
Càng say con chữ dễ thường mà thương
Gặp Em. Anh động niềm riêng
Hoa xoan rụng tím đầu nghiêng anh thề
Ao vườn bè muống anh mê
Sân phơi, giếng nước trăng thề thân thương
Vợ chồng giải nắng giầm sương
Chung tay gầy dựng tơ tường sớm khuya
Xây nên cơ nghiệp đề huề
Cơ quan, nhà xưởng bộn bề reo vang
Vợ con biệt thự khang trang
Anh em đầm ấm can tràng có nhau
Dưới trên suy trước nghĩ sau
Vẹn tình, trọn nghĩa có nhau an lành

Kẻo hổ mang danh nhục quốc gia

Với lúc liu điu phá nước nhà
Rắn đầu tham nhũng chẳng dung tha
Trộn ga hổ lữa xe bốc cháy
Tối hét, mai gầm con sát cha

Quý tỵ xuân này xua sạch ráo
Mãng xà, rắn độc bớt tà ma
Trừ tham, diệt cướp dân kêu cứu
Kẻo hổ mang danh nhục quốc gia.

Tổ ong và con cáo

Tổ ong lủng lẳng phái này cànhLắm mật, nhiều con, CÁO muốn tranhGiở thói lưu manh xùy mép dọa
Khua môi múa mép: "đảo bên anh"!
Đau lòng không thể con rời Mẹ
Công lý làm dầu để dấu tranh!Điểm huyệt, châm đầu khi phải điểm
Giang sơn tiên tổ phải an lành./.

Quyết tiến quân

Vui nay mừng Đảng tám ba xuân
Đất mẹ rồng tiên đẹp bội phần
Sáu tám xuân qua xuân thắng lợi
Nước nhà đổi mới, mới trăm lần

Với Đảng người người đoàn kết lại
Cùng dân nhà nước gỡ gian truân
Đón mừng xuân mới xuân Quý tỵ
Biển cả đất liền quyết tiến quân...

Chỉnh Đảng

Quyết tâm chỉnh Đảng, Đảng đề ra
Hợp ý toàn dân cả nước nhà
Nội bộ sạch trong - nền vững chắc
Tinh thần cởi mở - chí xông pha

Công, nông, binh, trí - thề đoàn kết
Tội phạm, quan tham - phải cút xa
Đảng mạnh, dân giàu, đời dân chủ
Văn minh, toàn vẹn nước non nhà./.